THỨ BẢY TUẦN THÁNH: Thinh Lặng Để Yêu, Chờ Đợi Để Tin, Và Hy Vọng Để Sống Lại.
Anh chị em thân mến,
Sau cuộc Thương Khó, hôm nay Hội Thánh bước vào một ngày rất đặc biệt: Thứ Bảy Tuần Thánh – ngày mà Chúa Giêsu đang yên nghỉ trong mồ. Tưởng chừng như mọi thứ đã kết thúc. Tình yêu đã chịu đóng đinh. Hy vọng đã bị chôn vùi. Các môn đệ tản mát. Mẹ Maria lặng lẽ đau buồn. Nhưng... chính trong khoảnh khắc im lặng và tưởng như tăm tối ấy, Thiên Chúa đang chuẩn bị cho điều kỳ diệu nhất: Sự Phục Sinh.
Trong ngày này, xin mời gọi anh chị em cùng sống chậm lại một chút: Dành chút thời gian cầu nguyện âm thầm bên Chúa; Cùng Mẹ Maria canh thức trong niềm tin; Suy gẫm về những “ngôi mộ” trong cuộc sống mình: những vết thương, những mất mát, những đau khổ mà ta tưởng như không thể vượt qua… Đời người ai cũng có những „thứ Bảy“ mà ta phải ít nhiều đối diện: Thất vọng và buồn đau; Những lúc không thấy Thiên Chúa đâu cả; Những lần cầu nguyện trong nước mắt và thinh lặng khiến chúng ta dễ nản lòng, dễ mất đức tin.
Thế nhưng, thưa Anh Chị Em, Thứ Bảy Tuần Thánh không kéo dài mãi – vì Bình Minh Phục Sinh sẽ đến. Thứ Bảy Tuần Thánh nhắc chúng ta: Thiên Chúa vẫn đang làm việc – âm thầm nhưng đầy yêu thương. Xin anh chị em dành ngày hôm nay như một thời khắc thánh thiêng, để tâm hồn được chuẩn bị thật sự đón Chúa sống lại. Hãy để thinh lặng nói với Chúa điều sâu nhất trong lòng ta. Hãy để hy vọng âm thầm lớn lên, như hạt giống nảy mầm trong lòng đất.
Và đêm nay, khi ánh lửa Phục Sinh được thắp lên, xin cho mỗi chúng ta cũng bừng sáng trong đức tin, và sống trọn vẹn niềm vui: Chúa đã sống lại thật rồi! Alleluia!
Trong tình yêu Ngôi Lời.
P. Nguyễn Quân, SVD
✢